..::Kien06VL::..
Chào mừng bạn đến với Kien06VL. Chúc bạn tìm được nhiều điều bổ ích từ diễn đàn!
Để xem được nội dung chính của diễn đàn bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký.


To view all main content you need to log in or register.

Join the forum, it's quick and easy

..::Kien06VL::..
Chào mừng bạn đến với Kien06VL. Chúc bạn tìm được nhiều điều bổ ích từ diễn đàn!
Để xem được nội dung chính của diễn đàn bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký.


To view all main content you need to log in or register.
..::Kien06VL::..
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Đi qua mùa đông

Go down

default Đi qua mùa đông

Bài gửi by —arChitEcT—›™ 2008-03-14, 22:22

... Một hai lần gì đó anh chàng Chủ nhiệm câu lạc bộ thò mặt vào đề nghị cô tăng volume cho phòng tập nam giới cùng nghe. Lần đầu tiên thấy cái đầu bù xù và khuôn mặt đầm đìa mồ hôi của anh chàng, cô không khỏi giật mình...

1. Cô đang là sinh viên năm thứ hai. Cô cũng đang là giáo viên hướng dẫn tại một trung tâm thể dục thẩm mỹ. Bởi vì cô khá cao, vóc người đẹp và khuôn mặt ưa nhìn. Và cũng bởi vì cô cần tiền để trang trải cuộc sống và lo việc học của mình. Thế nên mỗi buổi sang, cô đều cần mẫn dậy từ tinh mơ và phóng xe thật nhanh đến nơi làm việc.

Người ta đi tập thể dục để gầy, còn cô lại chỉ mong mình đừng gầy thêm nữa. Cô tình cờ đến với công việc này do một người bạn giới thiệu. Cô có mặt ở câu lạc bộ trước giờ làm việc chừng mươi phút. Trong khi thay đồ thể thao, cô thường bật một đĩa nhạc trẻ với những giai điệu vui tươi. Cô muốn ngày mới của mình bắt đầu bằng những thanh âm trẻ trung như thế.

Một hai lần gì đó, anh chàng Chủ nhiệm câu lạc bộ thò mặt vào đề nghị cô tăng volume cho phòng tập thể hình nam giới cùng nghe. Lần đầu tiên thấy cái đầu bù xù và khuôn mặt đầm đìa mồ hôi của anh chàng, cô không khỏi giật mình. Dù sao cô cũng không thích có người nào đó nhìn thấy mình trong bộ đồ thể thao bó sát - nhất là khi đó lại là một chàng trai.

Nhưng anh ta dường như không mấy quan tâm tới điều đó. Mỗi khi thò đầu qua khung cửa kính có tấm rèm màu xanh đậm, anh lại toét miệng nở một nụ cười thật tươi: "Chào cô giáo! Có thể cho xin một chút "mu - zích" không vậy?"

2. Mùa đông, câu lạc bộ vắng teo. Mọi người dù quan tâm tới vóc dáng của mình đến mấy cũng không thể vượt qua được sự ấm áp đầy quyến rũ của giấc ngủ.

Anh chàng Chủ nhiệm thường đón cô ở cầu thang mỗi sáng với nụ cười rạng rỡ quen thuộc. Khi cô than thở với anh rằng thời tiết lạnh buốt thế này sẽ khiến khách tập càng thêm lười biếng thì anh chỉ cười cười: "Ừ. Mùa đông năm nào cũng như thế mà!".

Càng tiếp xúc cô càng thấy Chủ nhiệm câu lạc bộ là một anh chàng lạ lùng. Anh lạc quan ngay cả khi suốt ba ca tập buổi sáng không có khách. Anh thường nói với cô rằng chỉ cần thời tiết ấm áp hơn một chút thôi thì người ta ngay lập tức sẽ đổ xô tới đây và hăng hái để bù lại những ngày lười biếng rúc sâu trong chăn đệm.

Cô không lạc quan được như thế. Cô không thích lặp đi lặp lại cái cảnh mỗi sáng phải dậy thật sớm, vốc nước thật lạnh vã lên mặt để tỉnh táo và vội vã thay đồ lao ra khỏi nhà. Rồi lại vội vã thay bộ đồ thể thao bằng chất thun lạnh để ngồi chờ khách. Mỗi khi như thế, cô nhìn những chỗ da thịt tím tái vì giá buốt mà xót xa cho chính mình.

Không giống như những đồng nghiệp, đồ thể thao là món hàng quá xa xỉ để cô có thể mua thường xuyên. Từ hồi trở thành giáo viên hướng dẫn ở câu lạc bộ này, cô chỉ có hai bộ đồ thể thao thay đổi hàng ngày.

Cô không lấy làm bận tâm về điều ấy nếu như không có một lần, cô đồng nghiệp xinh đẹp và nổi tiếng "chịu chơi" thản nhiên quăng toẹt một bộ đồ tập còn mới nguyên trước mặt cô: "Chị lấy mà dùng, cứ mặc đi mặc lại hai bộ đồ cũ rích đó trông chán lắm...". Cô đã nhã nhặn từ chối, để đến khi quay lưng đi thấy sống mũi mình cay cay và những giọt nước mắt cứ thi nhau trào ra không sao kìm giữ được.

3. Mấy hôm nay anh chàng Chủ nhiệm câu lạc bộ thường ghé qua phòng trọ đón cô. Một hai lần đầu cô ngại ngùng từ chối. Cô không thích bị mọi người nói rằng mình đang "trèo cao" với một anh chàng vừa đẹp trai lại vừa giàu có. Nhưng anh thì có vẻ không quan tâm tới điều đó. Dần dà cô cũng bị thuyết phục bởi chính thái độ đó của anh.

Một lần anh thình lình xuất hiện ngoài hành lang và bấm máy gọi cô. Đó là một buổi tập sáng hiếm hoi khách tới gần kín phòng kể từ đầu mùa đông. Anh đang kiên nhẫn chờ cô hướng dẫn hết bài chỉ để đặt vào tay cô một chiếc túi nhỏ.

Đó là một bộ đồ tập mùa đông rất đẹp và đắt tiền. Cô đã định rằng khi nhận tháng lương tới cô sẽ mua cho mình một bộ đồ tập mùa đông, cô không thể đi qua cả mùa đông chỉ với hai bộ đồ tập mùa hè được. Nhưng dù sao, một bộ đồ tập đắt tiền như thế này thì cô chưa từng nghĩ tới.

Ngay khi có ý định gửi lại món quà thì anh lại xuất hiện với nụ cười tươi tắn: "Đừng nghĩ đến giá tiền anh phải trả cho bộ đồ đó mà hãy nghĩ tới giá trị nó có thể mang lại cho em. Anh đã nghĩ rằng nếu như có thể thì anh sẽ...". Anh ngập ngừng...

"... sẽ giữ ấm cho em trong vòng tay anh. Cùng em đi qua những mùa đông cuộc đời...". Bỗng dưng cô thấy má mình nóng bừng dù ngoài trời vẫn đang rét căm căm. Tình yêu của cô bắt đầu từ lời tỏ tình lạ lùng đó.
_Theo TGPN_
—arChitEcT—›™
—arChitEcT—›™
   
   

Leo
Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 429
Tuổi : 35
Đến từ : hoj lam j`
Nghề nghiệp : bjet lam chj
Điểm tích cực : 101
Chất lượng bài viết : 22

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết